Chủ Nhật, tháng 1 04, 2015

Đủ 

Nguyễn Lê Hằng
Với tay
chạm nỗi nhớ 
Tình nào đã vời xa
Cây lê trước sân nhà
Tự mình không toả bóng

Với tay 
chạm mặt trời 
Sân nhà em đong nắng
Mùa xuân về chạm mặt
Nỗi buồn ngẩn ngơ bay

Với vào mênh mông xanh 
Nắng nào thơm vai áo 
Hương cây thơm gió lạc
Trải con đường mùa xuân

Đủ  ấm trên tay em
Là nụ hoa vừa hé
Nắng khoe hồng phố lạ

Một chiều ngẩn ngơ tan
Nét xuân vừa chạm
NGUYỄN LÊ HẰNG
Có thể mặt trời dậy từ một cơn mưa
Em đón ánh nắng từ đám sương mù
Để ấm áp làm tan băng giá
Có thể gió làm tan nỗi nhớ
Nhưng một ngày không nhoà khi hạnh phúc ùa qua
Mặt trời mọc trên má cô gái Sa Pa
Núi thức hoa giật mình khoe nụ
Em đi qua phố cũ
Cây Mận già ngẩn ngơ
Mùa xuân đã về tự bao giờ
Mấy bông anh đào hé lên rực rỡ
Phố nhỏ, dòng người như chụm lại
Các nẻo đường có bước lạ bước quen
Chân chạm vỡ mặt trời của núi
Giá lạnh tan dần xuân chạm môi em
Vơi trên tay giọt nắng thủy tinh
Nhìn thị trấn cuộn mình trong hoa mới
Nắng tan loãng
mây với từng cây lặng
Sương khuất dần nhường lộc biếc xanh cây
Hoa chuối rừng phơi lên sắc đỏ
Hoa đào rừng quện tiếng ong bay
Bước
vỡ chiều
ngập ngừng buông lối cỏ
Ai tìm mùa xuân qua nét vẽ hoa đơm