NGÔI NHÀ TUỔI THƠ
NGUYỄN LÊ HẰNG
Tôi nhặt lại tuổi thơ từ phố cũ
Nền đất còn lại nếp nhà xưa
Rừng cây vẫn ôm trùm bóng mát
Tiếng chim reo ríu rít khu vườn
Tôi tìm lại những ngày thơ bé
Nắng cuối đông chẳng đủ ấm lòng
Những dấu xưa không còn nơi nhà cũ
Bùi ngùi về kỷ niệm đã trôi xa
Tôi đi qua những ngày thơ bé
Có một ngày trở lại giữa mùa đông
Ký ức ngủ im trên rêu đỏ
Giữa hoàng hôn ai gọi lại quay về
Tôi nhặt lại tuổi thơ từ ký ức
Ngôi nhà xưa vẳng những tiếng cười
Ngày xa vắng ước mơ không trở lại
Trong gió chiều mắt chợt cay cay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét