NỖI NHỚ NGƯỜI DƯNG
NGUYỄN LÊ HẰNG
Em gửi về thành phố nơi anh sống
một bông đào hồng xứ lạnh
có cả chút sương mù trong gió
và nỗi nhớ
về anh
Em thấy lòng mình như gió mong manh
tựa vào anh
tựa vào nơi gặp gỡ
thấy mình
xốn xang trước người dưng trên phố
Biết em nhớ anh rồi người thoáng gặp ơi
Trái tim em nhiều màu, chưa biết tìm nơi trú ngụ
Chỉ biết căn phòng mùa đông không ngủ
Thức cùng em trong đêm vắng lạnh lùng
Em không thể tặng anh trái tim dù băng giá tràn lòng
Cũng không nói lời yêu dù biết lòng muốn nói
Cũng muốn gần anh để biết lòng đang hỏi
Chỉ biết dối lòng khi nhớ đến người dưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét