Hồi ức
Tặng bố
Ngõ xưa, những cây như già hơn,Những tia nắng trở về trầm mặc,
Trong nhà mình thêm nhiều đứa trẻ
Số một không phải là con.
Mỗi mùa xuân bố đợi cửa nhiều hơn,
Để biết con đang về trên ngõ nhỏ,
Cây mai trắng những nỗi niềm muốn tỏ,
Tuổi mới theo về, nếp nhăn lại sâu hơn
Tuổi đã cao nhưng mắt thật tinh tường,
Vẫn nhớ hết những chuyện xưa chuyện mới,
Bố đã đón bảy mươi mùa xuân,
Cho con đi qua tuổi thơ ấm áp,
Cho con mái nhà là nơi xum họp
Nơi đánh rơi nước mắt, nụ cười.
Ngõ xưa, con như bước vào tuổi thơ,
Bố như trở về tuổi thanh niên phơi phới,
Đất quê mình vẫn rừng thông đầy gió,
Hoa đào nở hồng trong sương trắng mênh mang.
Những vần thơ con viết vội mùa đông,
Bếp than hồng đưa con qua mùa lạnh.
Bàn tay bố, vết đồi mồi lốm đốm,
Vẫn trồng hoa, đơm sắc cuộc đời.
Sa Pa, tháng 1/2012
Nguyễn Lê Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét