Mơ
Cuộc đời tôi thật nghèo khó có những lúc muốn giầu lên một tý nhưng không được lại lùi về mo.
Khi sắp hết một năm, cái nghèo khó càng đến gần, cái nghèo gõ vào trái tim ốm yếu già nua làm như tôi không đủ sức đi qua cái lạnh cuối năm vừa tê buốt, vừa lạnh cóng.
Tôi trồng cây khế ra trước cửa, mỗi ngày cây khế một lớn và ước thật giản dị, ăn một quả .. trả một đồng tiền, nhưng ước mãi cây khế không ra quả, chỉ có tán lá là xanh rì, che nắng bốn mùa thôi.
Người đời nói: “Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ”, tôi đói móp cả bụng. Tôi mắc hội chứng cây khế là còn đỡ, có người còn há miệng chờ sung, sung bây giờ có sung cảnh, cây cảnh; đất thì đô thị lẫy đâu ra để há miệng, trước cửa nhà tôi dẫu là đô thị hóa nhưng hành lang trồng cây xanh vẫn đủ sức cho cây khế mọc và kiểu gì tôi biết tôi cũng giàu, sẽ có một ngày cây khế đẻ ra vàng, ừ ai mà biết được các bạn có tin không còn tôi tin tôi trồng được cây khế, cây khế sẽ trả công...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét