Cô Đơn
Nguyễn Lê Hằng
Đêm nay chỉ có em trong căn phòng lạnh
Gió lang thang lùa khắp chân tường
Chiếc lọ hoa trên bàn hương đưa rất nhẹ
Chạm nỗi nhớ của em khi bước đến mùa đông
Từng tích tắc em ngóng người đi xa trở lại
Phía mùa đông cái lạnh lại quay vào
Đếm tiếng gió, tiếng hàng cây trút lá
Chẳng có ai lá tựa xuống vai mùa
Cứ ngóng trông trái tim anh trở lại
Bàn tay quen gói ghém nốt lời thề
Hò hẹn mãi cuối cùng em dang dở
Để bên mùa say đắm mỗi thu sang
Đông thề thốt những lời yêu ai nói
Để giao mùa trốn khỏi ký ức xưa
Trong nỗi nhớ biết là em hẹn gặp
Không nói ra cũng biết nhớ anh rồi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét