Thơ Nguyễn Lê Hằng
Chủ nhật - 15/09/2013 17:23
Thơ Nguyễn Lê Hằng được viết từ trái tim với những xúc cảm bắt nguồn từ cuộc sống xung quanh, mỗi bài thơ là một trải nghiệm, một rung động và chính là tình yêu với con người, thiên nhiên và gần gũi hơn với miền quê Sa Pa yêu dấu. Nguyễn Lê Hằng lớn lên trên mảnh đất Sa Pa, quê hương trở thành nơi hẹn hò của những bài thơ và thành phố Lào Cai trở thành nơi tiếp nguồn cho những cảm xúc mới. Xin được trân trọng gửi tới bạn đọc những tác phẩm của nhà thơ Nguyễn Lê Hằng
Nhà thơ Nguyễn Lê Hằng
Sinh ngày 21/11/1976, tại Sa Pa - Lào Cai
Quê quán: Trường Yên, Hoa Lư, Ninh Bình
Nơi công tác: Sở Tư pháp Tỉnh Lào Cai - Chức vụ: Phó trưởng phòng Phổ biến, Giáo dục pháp luật - Sở Tư pháp tỉnh Lào Cai
Đã có nhiều tác phẩm được in trên Báo Lào Cai, Tạp chí Phansipăng.
Hiện nay là Hội viên Hội văn học nghệ thuật tỉnh Lào Cai.
Nhà thơ Nguyễn Lê Hằng
Phía sau mùa xuân
Anh biết không, từ lâu
Những hàng cây mùa xuân
Những ngôi nhà ven đường thị xã
Đã trở thành quen thuộc với em
Trưa nay,
khi mùa xuân về phố
Trong nắng và gió
Có những nụ hoa, chúm chím hồng
Có con chim nhỏ trở về góc phố
Có đôi mắt ngước lên trời xanh
Em nhặt mùa xuân từ trong những cánh hoa,
Tự sưởi ấm mình trong mùi hương của cỏ
Nghe mùa xuân tự khúc cho mình
2004
Ngọt ngào tháng mười
Mùi hương đêm xõa tóc
Thoảng thơm vào không gian
Tháng mười hương hoa sữa
Dấu yêu, lá thu vàng
Tháng mười hoa mùa thu
Đã trở thành lối hẹn
Ngọt ngào đường Nguyễn Du
Anh và em qua phố
Giản đơn vì nỗi nhớ
Cứ vô tình không tên
Hôm nay thành con nhện
Mắc nợ anh lời thề...
Tháng mười hương hoa sữa
Hương mùa thu dịu dàng.
Hà Nội 11/98
Về Sa Pa
Về Sa Pa nhé anh,
Mình lên đồi thông, ngắm hoa hồng nở,
Phố núi dịu dàng choàng khăn mây,
Những bậc thang của núi mạ xanh màu mơn mởn,
Những con đường hoa trải thảm,
Sắc hoa hồng, loa kèn đỏ
Gọi mình về Sa Pa.
Về Sa Pa nghe rừng thông hát,
Nghe gió Ô Quý Hồ xuống núi,
Buộc sương mùa lang thang
Buộc cái nắng hanh vàng,
Đủ sưởi ấm những trái tim băng giá
Anh cầm tay em đi qua mùa hạ,
Về Sa Pa,
Mình về thăm mùa hoa của núi,
Những nương ngô vươn mình lên cao,
Những con đường gấp khúc,
Để nỗi nhớ nhiều mầu,
Chiếc khăn tay thổ cầm,
Đựng nỗi nhớ vùng cao.
Về Sa Pa mây vờn nắng sớm,
Những cây hồng leo bừng giấc ngủ xuân…
Sa Pa. Ảnh: Công Thế
Người vùng cao
Vách đá treo mặt trời,
Đá tai mèo nuôi hạt ngô,
Nuôi mùa lúa
treo cây rừng,
treo mây trắng,
treo nỗi nhớ,
treo con đường anh đi.
Những con đường vùng cao,
Có mây bay trắng những hàng cây,
Có những ánh nắng ngại ngùng khi xuống núi,
Có hương rừng Thào quả,
Có cây rừng già.
Những vách núi
Đường của người vùng cao.
Của những nhọc nhằn mưu sinh
Của những người bước ra với hương thơm của đất.
Những người làm nên mùa bậc thang lúa chín
Người dân quê tôi,
Sớm chiều lo lên núi
Chắt chiu những hạt vàng
Để làn da đen sạm,
Để thời gian bỏng tóc,
Để những cây lúa trổ bông
Để nghẹn ngào mỗi mùa cốm thơm trong gió,
Và biết bao khốn khó,
Để bản mình thay đổi dáng vóc mỗi mùa qua.
Tháng 5/2013
Mùa yêu
Đã chớm thu rồi anh ơi,
Mình hẹn nhau về phố núi
Sa Pa mùa này hư thực
Hẹn hò chất ngất trong mây
Thứ bảy này thật đông vui
Bao nhiêu lời khèn tha thiết
Trên môi mùa thu say say
Trên những hẹn hò trong mây
Đã là thu rồi anh ơi
Cốm thơm vùng cao xuống phố,
Chợ phiên thẹn thùng ô cửa
Thẹn thùng chiếc ô xoay xoay
Đây này gió cuốn mùa thu
Để em đi vào đêm hẹn
Để mùa xe duyên nỗi nhớ
Để chúng mình sẽ thành đôi,
Đã vào thu đó anh ơi
Hẹn hò ùa về nỗi nhớ,
Vùng cao mưa trơn lối nhỏ
Anh có về lại Sa Pa?
Ngày 9/9/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét