Thứ Hai, tháng 4 28, 2014

NGHE MỘT MÙA HOA

NGUYỄN LÊ HẰNG


Sớm nay  có ai nói điều gì
Mà lá sấu rơi rụng đầy trên ngõ
Những bông hoa nỗi niềm khó tả
Rụng xuống sân ngơ ngác ngóng người qua


Có gì lạ mà mùa hạ loang qua
Đã đánh thức những bông hoa đường phố
Ta hình dung em như là đang lạ
Với con đường buổi sớm vẫn dạo qua


Ta hình dung nơi những vỉa hè kia
Em đứng trầm mình đón bông Hoa Sấu
Đón chiếc lá mùa hạ rơi sắp khóc
Đón buổi chia tay tiếng trống rộn ràng


Ta ước lệ đón những cơn gió đến
Nghe mùa hương thoang thoảng mong manh
Nghe những giọt mưa chia tay từng tán lá
Nghe một mùa đang khắc khoải tim ai.


Hôm nay cảm xúc đã đi ngủ, những bạn yêu thơ hãy đợi tôi một ngày tôi quay lại với những luồng  không khí mới. Tôi không thể viết ra những gì đang phát triển trong tim, ngôn ngữ như ngưng lại đợi tôi tìm cách chắp cánh, tôi muốn làm mới chính mình từ hôm nay
LƯỚT QUA

NGUYỄN LÊ HẰNG

Chúng ta đã lướt qua số phận
Qua những con đường và thôi nhận ra nhau
Em đi đường của em và anh cũng thế
Cái chạm ngày nào giờ hóa mỏng manh

Ngược chiều trong dòng xe trên phố
Mình không nhận ra nhau và hình như rất thật
Gương mặt cũ giờ xanh xao đến lạ
Ta chẳng kịp chào đã bước qua nhau

Gương mặt em giờ anh không nhớ rõ
Những thứ em quen anh thành xa lạ
Mình có gặp tim không hề xao động
Ta đã lạ rồi với nỗi nhớ của em


Chúng ta đã lướt qua những buổi hoàng hôn
Lướt qua nhau và đã thành thân phận
Một chiều hoàng hôn sau cơn mưa ướt

Ta cùng trú một nơi còn không kịp chào nhau

Chủ Nhật, tháng 4 27, 2014

CHƠI LỬA

NGUYỄN LÊ HẰNG

Em rất buồn khi phải xa anh
Tim neo lại con đường mình không hẹn
Tháng năm cũ ngủ im vùi nỗi nhớ
Con đường xưa hoa tím phủ màu

Năm tháng dài giăng lại những sợi dây tơ
Giăng kín mít cả những ngày mới đến
Con đường hôm nay em đi như vấp phải
Một nỗi đau ai hẹn để đau mình


Thôi vớt vát những gì còn dang dở
Em đi đến để gặp những màu hồng
Cây tách vỏ mang mầm xanh tặng đất
Em không tội tình mang quá khứ có anh


Mùa xuân rồi bốn mùa đi qua
Trong nỗi nhớ không hình hài bé bỏng
Ai đam mê rồi thấy lòng chan chát
Để một ngày như lửa đốt trên tay


Thứ Sáu, tháng 4 25, 2014


VIỄN DU

NGUYỄN LÊ HẰNG

Em không làm thơ tình nữa đâu anh
Không gửi nắng thôi thất thường mưa gió
Em trở về ngày xưa dịu hiền bé nhỏ
Nhặt nỗi nhớ vơi trước cửa ngôi nhà

Em không viết thơ tình cho ai cả
Chỉ cho mình vơi bớt giọt thời gian
Nắng đung đưa hoa tím nở bên thềm
Em về với anh đi trong mùa hoa tím

Em trở về tránh sóng xô từng lớp
Dưới hiên nhà hẹn nắng hạ đi qua
Sóng biển xô em ngọt ngào trên bãi cát
Con còng biển cong mình tránh sóng dưới chân em

Em về biển ngắm cát nằm phẳng lặng
Phía mờ xa không nhận thấy bến bờ
Chỉ thấy sóng như lời anh nhắc nhở
Ra biển sóng bạc đầu vẫn nhớ về anh
LỚN DẦN
NGUYỄN LÊ HẰNG 

Em có thể khóc vì nhớ anh sao?
Khi gió ngoài kia cũng cong mình khóc nắng 
Em chỉ biết tình yêu như chấm cỏ
Mỗi ngày lớn dần níu kéo giằng co
VÔ TÌNH

NGUYỄN LÊ HẰNG

Em vô tình quên tình yêu của anh
Nên một ngày đi tìm nỗi nhớ
Giọt cà phê rơi để lòng loang lổ
Vị đắng nào làm ngọt giấc đêm

Nỗi nhớ của mình rồi sẽ lãng quên
Khi một ngày em không còn trẻ nữa
Em nhìn thời gian đi qua cửa
Nhặt trên tóc mình lấp lánh sợi thời gian

Trên dòng đời trôi em tìm lại anh
Bức thư viết đã phủ màu năm tháng
Vết son môi còn nguyên lời hẹn
Cánh hoa phai ai ép vẫn còn đau

Chỉ hai chữ nhớ thương đã bạc mái đầu
Những nhung nhớ theo cùng năm tháng
Em lạc bước vô tình hò hẹn
Giọt môi nào châm nỗi nhớ về đêm.
THÊM
NGUYỄN LÊ HẰNG

Có gì buồn thăm thẳm 
Vớt mãi đã hết đâu
Gió khùa qua khoảng trống 
Thêm nỗi đau không màu
CON ĐƯỜNG XƯA 

NGUYỄN LÊ HẰNG 

Trông em khô khát như con sói
Có cần đôi tay anh chỉ đường quay lại 
Ven đường mùa Xuân gặp người đi lạc 
Lối về cây thật khác ngày xưa 

Trông em bức voan anh đã hững hờ
Năm tháng cũ không còn trong em nữa
Chỉ còn đam mê như đốm lửa
Nhen lên từng ngày khi khao khát anh

Con đường xưa mình bước đi
Ánh sáng chênh vênh theo từng vách núi
Tiếng gà gáy không kể giờ lải nhải
Em theo đường mòn mải miết mùa nương

Anh đã hóa những con đường
Số phận chúng mình theo cánh rừng nỗi nhớ
Nguyên sinh những loài hoa trong em hồng tươi sắc lạ
Ủ ấm con đường vun những luống say mê
SÁNG NAY

NGUYỄN LÊ HẰNG

Tháng tư có điều gì lạ
Chân trời khát khao màu lá
Em khát một loài hoa lạ
Uống cạn hương trời bên anh

Tháng tư có vết son môi 
Chớm hồng từ hoa rực đỏ
Trên những con đường lối rẽ
Người đi ồn ã vội vàng

Em bước từ những lối rẽ
Gặp tia nắng gọi xuân về
Tiếng chim đam mê khúc nhớ
Gọi mùa ngọt trên cành cao

Tháng tư sáng nay rất lạ
Cầm tay anh trong nắng mai
Đường đi vàng tia nắng trải
Ngọt nào đang theo em đi
Hỏi

Nguyễn Lê Hằng

Anh còn xao xuyến em không
Hay em chỉ một đóa hồng ngủ mê
Con đường về,
con đường về
Hình như ai lỡ đã mê một người

Anh ơi nhìn lá vàng rơi
Sau cơn mưa ướt tả tơi nỗi niềm


MÌNH HẸN HÒ ĐI ANH

NGUYỄN LÊ HẰNG

Em thích lạ rồi nên nhớ anh thôi 
Đất có tuổi còn em không ngày tháng 
Hoa bưng dạt cả cánh đồng rất rộng  
Mình hẹn hò không Phượng sắp đỏ trời

Hẹn đi anh khi ý nghĩ không rời
Ta đã đắm trong con đường tự vẽ
Màu sắc cuộc đời điểm tô sự lạ
Bên nhau đi thăm thẳm những con đường

Mình hẹn hò đi anh khi đã chẳng rời
Đừng kiếm cớ để buông tay nhau nữa
Em tha thiết còn anh luôn bỏ ngỏ
Lời yêu trên môi buông tha thiết nhẹ nhàng

Mình hẹn đi anh đừng để lỡ làng
Em đã qua những ngày mười bảy tuổi
Nét xuân đang rạng ngời trên ánh mắt
Em hẹn anh, anh hẹn với em không?


RƠI

Thơ NGUYỄN LÊ HẰNG


Trót rơi mấy nụ đam mê
Để người nhặt được xin về cất đi
Trót say bởi chút men gì
Anh xin em đấy đừng vì nhớ anh
Bước chân nhanh,
bước chân nhanh

Mà sao ai lại lỡ làng đánh rơi

Thứ Năm, tháng 4 24, 2014

CẮT SỢI DÂY 

NGUYỄN LÊ HẰNG 
Cắt dây đi anh đừng tự trói nhau 
Sẽ thèm khát môi nhau thành lệ 
Sẽ nói yêu mà khát nhau như thể
Chưa biết đến vị yêu...

Cắt dây sẽ chẳng nhớ được đâu 
Có gọi tên dĩ vãng hóa không màu
Chúng mình hóa những bờ môi khát
Vị lạnh tình chạm nhau

Em gom vị nhớ từ anh
Nghe nói yêu là tự lòng thấy sợ
Em hóa đá sau lời anh cởi bỏ
Thuộc về ký ức vơi

Nhớ đến nhau như cuộn chỉ màu
Gỡ thì rối mà có người đau nhói
Dẫu mê em trải thảm nỗi đau
Cho một người ngồi nhặt
Tản văn: GỬI HOA DÂU DA

NGUYỄN LÊ HẰNG 
Chẳng hiểu vì sao chúng ta lại có những đam mê, tôi cũng có đam mê. Tối nay là một buổi tối trong kho tàng thời gian của mình, tôi cho phép tự tản bộ vào ký ức.
Trong số chúng ta nhiều khi muốn nán lại bên góc phố để lắng lại những cảm nhận cuộc sống và yêu những điều giản dị chắc còn rất ít. Tôi có thể đứng hàng giờ ngắm những chiếc lá rơi để nghe ngôn ngữ của cây nói chuyện một cách say mê, ngắm những bông hoa trên cây dù nhiều khi không biết đó loại hoa gì, lãng đãng ra phố với những đam mê ký quặc.
Tôi hay đi tản bộ dọc mùa hoa mùa hạ, đi theo những gánh hoa Loa Kèn nở trắng cả tháng tư.  Tôi thích nhất là ngồi ngắm vẻ tinh khôi của phố khi cơn mưa rào vừa chợt qua, khi những bụi thời gian gột rửa đi vệt bụi của phố phường, là lúc tôi nhẹ nhàng đứng dưới gốc cây Dâu da ngắm những chùm hoa trắng đung đưa trong gió, cái mùi hương hoa thơm man mát thoang thoảng như gợn một ngày rất xa trong ký ức.
Tôi vẫn nói một lời yêu nho nhỏ vào góc phố, nhờ tán lá xanh kia mang đến cho một người, tôi bước dọc phố sau mưa những cánh hoa rơi trền nền đất ẩm, những chiếc lá già nép vệ đường như muôn câu hỏi vàng óng ả của lá ném lên trời.Tôi vẫn muốn hỏi trái tim về nốt lắng của cuộc đời khi mình đôi chân của tôi chạy qua nhiều miền ký ức. Lần đầu tiên tôi biết đến loài cây này là khi còn rất trẻ lúc đó chỉ ao ước hái được một chùm hoa. Trong mùa hè mọi người thường để ý đến Hoa Bằng Lăng, Hoa Phượng còn tôi lại để ý đến chùm Hoa Dâu da trắng, màu hoa cứ tháng tư lại nhen khắp phố phường.
Tôi thích ra phố vào đêm, được hít mùi hương hoa dịu nhẹ và một bầu không khí mới ấm áp ngọt ngào có lời của phố. Đêm tháng tư trong lành tôi đếm những vì sao sáng trên bầu trời, với ước mơ tinh khôi và giản dị, tôi đứng dưới gốc cây ngước lên nhìn màn đêm và xòe tay hứng những bông hoa trở mình rơi theo gió. Tôi lại nhớ đến nụ hôn trên má vụng dại của anh, mối tình đầu thoang thoảng, mối tình mang tôi đi xa mùa hoa ký ức, trái tim đã lỗi nhịp vụng dại của tôi vẫn đập liên hồi vì nỗi nhớ trùm vào tháng tư.
Đó là một điều thật điên rồ khi mùa hoa Dâu da nở em lại nhớ anh, thành phố của em đã vắng anh từ lâu lắm, hoa dâu da vẫn thương thầm người khách lạ mà anh cũng không về phố nữa, không dám nói gì, dù biết anh đoán được. Em đã cồn cào nỗi nhớ đã mất ngủ hàng đêm, đã tự đi một mình dọc phố để tan đi nỗi nhớ đã có âm ỉ bùng lên như ngọn lửa.
Tự tôi đã dành lấy những điều đơn giản từ cuộc sống khi đi qua những mùa hoa dâu da, qua những khát khao và một tình yêu thoang thoảng đã gặp và đối diện. Đơn giản thôi vì cuộc sống luôn tặng cho những bài học như vậy để rồi đó trở thành một trải nghiệm, trải nghiệm luôn phải trả giá bằng những khát khao ước mơ và trả giá bằng một kinh nghiệm mà ta buộc mình phải vượt qua.
Mùa hoa dâu da đang bung trắng phố ai còn khao khát, ai còn đam mê, ai muốn được chinh phục những cành dâu da trắng hãy về với phố, hãy tản bộ và ngắm nhìn, hãy tự gói gém những ước mơ.

Chỉ một mình trong mùa hoa tháng tư nhưng tôi cần gói gém ký ức để gửi những bản tình ca mùa hạ vào lời của gió đến bên một người tôi yêu thương.

Thứ Ba, tháng 4 22, 2014

BẰNG LĂNG NỞ EM VỀ KÝ ỨC
NGUYỄN LÊ HẰNG 

Em nhặt làm gì những cánh bằng lăng 
Sau cơn mưa hoa buồn như khóc
Dù màu tím chuốt mình tím ngắt 
Để nhớ một người thành ký ức thôi 

Chàng trai xưa đón em bên góc phố 
Cùng Bằng lăng đợi hóa ngẩn ngơ
Tiếng ve trên cây da diết gọi
Muốn em quay về phố xưa 

Hoa đã nở tím một con đường 
Anh đợi nhưng em không trở lại
Nấn ná khung trời nhành hoa dại 
Ai tiếc một mùa nhặt cánh hoa rơi 

Em đã qua những năm tháng thật dài 
Nép dưới một vòm trời hoa bung sắc tím
Phải lòng em còn điều day dứt 
Muốn nhớ về một người đã không thuộc về em


NHÂM NHI TRÀ SÁNG

NGUYỄN LÊ HẰNG

Nhâm nhi hương trà sáng
Có vị của ban mai
Mùi của trời và đất
Nằm trong chiếc chén tròn

Hương trà luôn tươi mới.
Ngọt ngào từ tay em
Hoa chè thơm ngào ngạt
Chỉ trong chiếc giỏ tròn

Em yêu từng buổi sớm
Nâng niu chén trà thơm
Những con đường bận rộn
Nhớ chén hương ấm lòng

Này đây là nhịp nhớ
Và đây có nhịp mong
Từng ban mai thức dậy
Hương trà thơm con đường
TƯỞNG TƯỢNG KHI YÊU

NGUYỄN LÊ HẰNG

Anh nói gì khiến em ngơ ngác
Để tự nhiên yêu, em tự nhớ tự cười
Chân trời bên anh không thành ký ức
Nắm tay rồi mà ngỡ một ngày mơ

Tưởng tượng rằng anh đang ôm em,
Thành phố vắng mà mình thì đang vội,
Ai tự yêu ai để lòng nông nổi
Hôn anh rồi em mới biết đang mơ

Tự yêu anh để nỗi nhớ hóa thành thơ
Em thả vào gió những lời em muốn nói
Rằng anh nơi xa xin anh đừng vội
Hãy để dành một ký ức cho em

Hãy để dành một chút làm của riêng
Khi gặp nhau sẽ nắm tay thật vội
Sẽ ôm chứ một cái ôm tình bạn

Nhưng bắt đầu có nỗi nhớ vì yêu

Thứ Năm, tháng 4 17, 2014

YÊU MỘT MÌNH
NGUYỄN LÊ HẰNG

Tháng tư ơi em chẳng hiểu gì
Em muốn nói thương anh mà không nói được
Em muốn  nhớ anh mà thành ra thừa thãi
Anh có người nhớ rồi em có nhớ cũng bằng không

Tháng tư ơi ve thản nhiên gọi bạn
Em muốn yêu anh để thành người xa lạ
Anh có người yêu rồi em yêu có được không?


Tháng tư ơi con đường toàn lá xanh
Rụng xuống phố những nốt buồn thừa thãi
Em ra phố thấy lòng như khép lại
Nhìn bầu trời xanh mà tự ghét chính mình

Tháng tư ơi giữa mùa xuân và hạ
Em chọn cho mình một nỗi nhớ về anh
Gọi quả chín trên cành cho tình yêu thức lại
Có yêu một mình em cũng chẳng mồ côi



Thứ Tư, tháng 4 16, 2014

THÀNH PHỐ NGHE MÙA XUÂN VỀ


Em đang đợi mùa xuân trở về
Đợi trên phố hoa mùa xuân khoe dáng
Đợi anh cùng em bước trên đường mới
Lòng thấy tự hào về những đổi thay

Em đợi tia nắng ấm mùa xuân
Đặt lên môi em nụ cười rạng rỡ
Đợi cánh đào hồng ở ven thành phố
Chúm chím khoe màu nở sắc trên cây

Em đợi để dựa vào vai anh
Cùng dạo bước trên đường Đại lộ
Ngắm bông lau đang mùa  nở rộ
Cháy nắng nghiêng mình hóa bỏng lời ru

Em ngắm những hồi sinh vạm vỡ
Thành phố biên cương náo nức tiếng cười
Và em biết mùa xuân đang trở lại

Nơi thành phố của mình trong tiếng tan ca
TỈNH GIẤC 

NGUYỄN LÊ HẰNG 

Tỉnh giấc đi mùa đông 
Tim em đã ấm nồng
Muốn nhặt sương buổi sáng 
Muốn nhặt nắng buổi sáng 
Muốn ngồi ngắm sương bay 

Tỉnh giấc đi hàng cây
Đừng mơ màng ngủ gật
Hãy cùng em ra phố
Đón giọt sương trên cây
Đón hạt nắng ngủ say

Tỉnh giấc đi nỗi nhớ
Đi vào ngày bình yên
Trái tim em không hẹn
Thôi đam mê một người
Thôi nỗi buồn cũ kỹ

Tỉnh giấc đi ngày mới
Ngắm bông hoa ven đường
Nơi tình yêu thức dậy
Cho em miền say mê
Cho em miền khao khát

Thứ Sáu, tháng 4 11, 2014


QUY ĐỊNH NHIỆM VỤ, QUYỀN HẠN, HÌNH THỨC, NỘI DUNG TUẦN TRA, KIỂM SOÁT CỦA CẢNH SÁT GIAO THÔNG ĐƯỜNG BỘ

Thông tư số 65/2012/TT-BCA, ngày 30 tháng 10 năm 2012 do Bộ trưởng Bộ Công an ban hành quy định nhiệm vụ, quyền hạn, hình thức, nội dung tuần tra, kiểm soát của Cảnh sát giao thông đường bộ. Thông tư này quy định về nhiệm vụ, quyền hạn của sĩ quan, hạ sĩ quan Cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát giao thông đường bộ; trang bị và sử dụng phương tiện, thiết bị kỹ thuật nghiệp vụ, vũ khí, công cụ hỗ trợ; hình thức, nội dung tuần tra, kiểm soát của Cảnh sát giao thông đường bộ.
Thông tư này áp dụng đối với: Sĩ quan, hạ sĩ quan Cảnh sát giao thông đường bộ (sau đây viết gọn là cán bộ) thực hiện nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát giao thông đường bộ.Công an các đơn vị, địa phương có liên quan. Cơ quan, tổ chức, cá nhân có liên quan đến hoạt động giao thông đường bộ trên lãnh thổ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Nhiệm vụ:
Cán bộ thực hiện nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát giao thông đường bộ có các nhiệm vụ của lực lượng Cảnh sát nhân dân và nhiệm vụ cụ thể sau đây:
1. Thực hiện sự chỉ đạo của Bộ Công an, Tổng cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự, an toàn xã hội, Cục Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt, Giám đốc Công an tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương (sau đây viết gọn là Công an cấp tỉnh); Trưởng phòng Hướng dẫn và Tổ chức tuần tra, kiểm soát giao thông đường bộ thuộc Cục Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt; Trưởng phòng Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt, Trưởng phòng Cảnh sát giao thông Công an cấp tỉnh (sau đây viết gọn là Trưởng phòng Cảnh sát giao thông); Trưởng Công an huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh (sau đây viết gọn là Công an cấp huyện); kế hoạch tuần tra, kiểm soát đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt.
2. Bảo đảm trật tự, an toàn giao thông thuộc phạm vi địa bàn tuần tra, kiểm soát; phát hiện, xử lý kịp thời, nghiêm minh các hành vi vi phạm theo quy định của pháp luật.
3. Báo cáo, đề xuất cấp có thẩm quyền kiến nghị với cơ quan liên quan có biện pháp khắc phục kịp thời những sơ hở, thiếu sót trong quản lý nhà nước về an ninh, trật tự và trật tự, an toàn giao thông đường bộ; phối hợp với cơ quan quản lý đường bộ phát hiện, ngăn chặn hành vi vi phạm quy định bảo vệ đường bộ và hành lang an toàn đường bộ.
4. Hướng dẫn người tham gia giao thông chấp hành nghiêm chỉnh pháp luật về giao thông đường bộ.
5. Bảo vệ hiện trường vụ tai nạn giao thông, tổ chức cấp cứu người bị nạn, giải quyết tai nạn giao thông theo quy định của pháp luật và của Bộ Công an.
6. Phối hợp với các đơn vị nghiệp vụ Công an nhân dân đấu tranh phòng, chống tội phạm hoạt động trên phương tiện giao thông đường bộ (sau đây viết gọn là phương tiện), địa bàn được phân công theo quy định của pháp luật.
1. Được dừng các phương tiện đang tham gia giao thông đường bộ; kiểm soát phương tiện, giấy tờ của phương tiện; kiểm soát người và giấy tờ của người điều khiển phương tiện, giấy tờ tùy thân của người trên phương tiện đang kiểm soát, việc thực hiện các quy định về hoạt động vận tải đường bộ theo quy định pháp luật.
2. Xử lý các hành vi vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ và an ninh, trật tự, an toàn xã hội theo quy định của pháp luật.
3. Được áp dụng các biện pháp ngăn chặn và bảo đảm cho việc xử lý vi phạm hành chính theo quy định của pháp luật; tạm giữ giấy phép lái xe, giấy chứng nhận đăng ký xe và giấy tờ khác có liên quan đến phương tiện, người điều khiển phương tiện hoặc những người trên phương tiện khi có hành vi vi phạm pháp luật, giấy tờ liên quan đến hoạt động vận tải để bảo đảm cho việc thi hành quyết định xử phạt vi phạm hành chính theo quy định của pháp luật.
4. Được yêu cầu cơ quan, đơn vị, tổ chức, cá nhân phối hợp, hỗ trợ giải quyết tai nạn giao thông; ùn tắc, cản trở giao thông hoặc trường hợp khác gây mất trật tự, an toàn giao thông.
5. Được sử dụng vũ khí, công cụ hỗ trợ và phương tiện, thiết bị kỹ thuật nghiệp vụ theo quy định của pháp luật.
6. Được trưng dụng các loại phương tiện giao thông; phương tiện thông tin liên lạc; các phương tiện, thiết bị kỹ thuật khác của cơ quan, tổ chức, cá nhân và người điều khiển, sử dụng các phương tiện, thiết bị đó theo quy định của pháp luật.
7. Tạm thời đình chỉ đi lại ở một số đoạn đường nhất định, phân lại luồng, phân lại tuyến và nơi tạm dừng phương tiện, đỗ phương tiện khi có ách tắc giao thông hoặc có yêu cầu cần thiết khác về bảo đảm an ninh, trật tự, an toàn xã hội.
8. Thực hiện các quyền hạn khác theo quy định của pháp luật.
1. Cán bộ thực hiện nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát được dừng phương tiện để kiểm soát trong các trường hợp sau:
a) Trực tiếp phát hiện hoặc thông qua phương tiện, thiết bị kỹ thuật nghiệp vụ phát hiện, ghi nhận được các hành vi vi phạm pháp luật về giao thông đường bộ;
b) Thực hiện kế hoạch, mệnh lệnh tổng kiểm soát của Cục trưởng Cục Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt hoặc Giám đốc Công an cấp tỉnh trở lên;
c) Thực hiện kế hoạch, phương án công tác của Trưởng phòng Hướng dẫn và Tổ chức tuần tra, kiểm soát giao thông thuộc Cục Cảnh sát giao thông đường bộ - đường sắt, Trưởng phòng Cảnh sát giao thông hoặc Trưởng Công an cấp huyện trở lên về việc kiểm soát, xử lý vi phạm pháp luật về giao thông đường bộ theo chuyên đề;
d) Có văn bản của thủ trưởng, phó thủ trưởng cơ quan điều tra từ cấp huyện trở lên; văn bản đề nghị của cơ quan chức năng liên quan về dừng phương tiện để kiểm soát phục vụ công tác bảo đảm an ninh, trật tự;
đ) Tin báo của cơ quan, tổ chức, cá nhân về hành vi vi phạm pháp luật của người và phương tiện tham gia giao thông.

Thông tư này có hiệu lực kể từ ngày 22/12/2012 và thay thế Thông tư số 27/2009/TT-BCA(C11) ngày 06/5/2009 của Bộ trưởng Bộ Công an quy định nhiệm vụ, quyền hạn, hình thức, nội dung tuần tra, kiểm soát của Cảnh sát giao thông đường bộ.

Thứ Năm, tháng 4 10, 2014

LỜI KHÔNG NÓI

NGUYỄN LÊ HẰNG 

Mùa hạ đang bối rối 
Không nói lời yêu anh 
Trăng đã hẹn tròn rằm
Mà em đang mùa biếc

Theo mùa chơi mải miết 
Viết tặng anh bài thơ
Rằng yêu và đợi chờ
Từng ngày đi rất rộng

Năm tháng mình hò hẹn
Đã thành những trái non
Bao nhiêu những vuông tròn
Gói lời yêu cho trọn

Em và anh hò hẹn
Chẳng nói gì nhớ thương
Những con đường trước mặt
Không bằng phẳng bao giờ

Có những lời không nói
Mình trao tặng ước mơ
Bài thơ em viết dở
Không nói yêu bao giờ
Vấp vào nỗi nhớ
Thơ - Nguyễn Lê Hằng

Em vấp vào nỗi nhớ 
Ngã nhào chiều hoàng hôn
Thế gian sao nhiều chuyện
Cứ ngắm nhìn vệt đau

Em vấp phải nỗi đau
Của con đường đầy sẹo
Vấp phải thời gian cũ
Đong đưa chùm hoa nâu

Vấp vào nắng, vào gió
Mới biết không yếu mềm
Đời như trang sách cũ
Mở ra thấy thật hiền

Em vấp vào ký ức
Gặp mình rất mong manh
Con đường đi gian khó
Nút thắt luôn vờn tìm

Em vấp vào tình anh
Gỡ ra càng bị vướng
Em thành người thiếu nợ
Một mối tình không duyên
NGẮM MƯA ĐÊM

NGUYÊN LÊ HẰNG

Em nắm tay anh trên phố
nghe tiếng cục cù
Những chiếc đèn đêm pha màu phố xá
Không giấu nổi một tình yêu đêm

Mùi hoa Dạ Hương bay hoang
gọi một cơn mưa rào về phố
em cùng anh về chỗ trú
dưới hiên nhà mình

Mùi hương tan trong mưa mong manh
Chỉ rõ nhất là cơn gió dựa vào tán lá
Khùa xao xác những tiếng trong đêm

Bầu trời còn đám mây đen chứa nước
Thả xuống con đường nỗi nhớ hàng cây
Không ánh đèn đêm, không xanh và đỏ
Lập lòe bóng con đom đóm
sau mưa trở về
Khóc tái tê khi lòng gặp bão

Anh nắm tay em chặt hơn nghe mưa tí tách
Từ cửa sổ nhà mình cùng ngắm mưa đêm
VẾT SON TRÊN ÁO ANH 
NGUYỄN LÊ HẰNG 

Tối nay em sẽ về nhà thật chậm
Sẽ trộm nhìn anh thật lâu
Sẽ xem trên vai anh có còn màu son em để lại
Sẽ xem anh có gì lạ trong một vết màu

Anh vẫn trầm tư đợi em chẳng hề khác lạ
Em chạy vào trong nhà xem chiếc áo sáng hôm nay
Vết son vẫn còn rất mới

Vết son đó hóa ra không hề lạ
Vì sớm nay em đã chuốc men say
Hôn trộm vào anh vờ đổ cho người khác
Để tối nay phòng đêm bỏng rát
Anh có lỗi gì khi tình cờ dính một vết son môi
KHÔNG 
NGUYỄN LÊ HẰNG 

Không nhận lời hẹn cũ 
Không thương người thương cũ
Chân ta bước lòng vòng 
Ừ, hóa ra phải quên 

Không đón anh đừng giận 
Không vương anh đừng buồn 
Anh có về miền cũ
Xin anh đừng tìm em

Không đón anh người cũ
Lòng em đã thành sông
Không nhớ người đã cũ
Đã quên một người mong

Thứ Tư, tháng 4 09, 2014

MÙA LOA KÈN NỞ ĐỎ
Tác giả: 
NGUYỄN LÊ HẰNG



Phía Sa Pa đó anh
Nơi tháng tư hoa Loa Kèn nở đỏ
Những  góc phố cùng khoe hoa lạ 
Nói với em tháng tư đã về

Sa Pa đẹp hơn trong mùa hoa nở 
Mắc nợ điều gì từ góc phố tỏa hương
Em ra phố nhớ tình yêu của đất 
Để hoa nở vào mùa báo hạ đang sang

Hỏi em vì sao lại đến mùa hè 
Mang sắc đỏ đo hồng góc phố 
Những ngôi nhà điểm tô rực rỡ 
Sắc hoa của mùa Loa Kèn tháng tư

Phía nơi em gặp một Sa Pa
Những bông hoa Loa Kèn nở từ vách đá 
Như e ấp điều gì rất lạ 
Đợi em về kể một tháng tư hoa

CÁC NGĂN CỦA TRÁI TIM 

Tác giả:
NGUYỄN LÊ HẰNG – Lào Cai


Em ngồi lọc trái tim 
Lọc nỗi nhớ, nỗi buồn 
Lọc người thương, người nhớ 

Trái tim nhiều ngăn quá 
Ngăn nào của em thương 
Ngăn nào của em nhớ
Yêu không vay không mượn
Sao tim lại nhiều ngăn 

Có một ngăn nỗi buồn 
Rớm đau chiều bão gió
Có một ngăn nỗi nhớ 
Vì yêu nên nên phải xa

Có một ngăn chờ đợi
Nên tóc điểm hai màu 
Và một ngăn người nhớ
Đi theo em thật nhiều 

Trái tim em mong manh 
Đi qua nhiều ngọn gió
Những ngăn tim bé nhỏ 
Đựng nhiều nhất tình yêu