CẮT SỢI DÂY
NGUYỄN LÊ HẰNG
Cắt dây đi anh đừng tự trói nhau
Sẽ thèm khát môi nhau thành lệ
Sẽ nói yêu mà khát nhau như thể
Chưa biết đến vị yêu...
Cắt dây sẽ chẳng nhớ được đâu
Có gọi tên dĩ vãng hóa không màu
Chúng mình hóa những bờ môi khát
Vị lạnh tình chạm nhau
Em gom vị nhớ từ anh
Nghe nói yêu là tự lòng thấy sợ
Em hóa đá sau lời anh cởi bỏ
Thuộc về ký ức vơi
Nhớ đến nhau như cuộn chỉ màu
Gỡ thì rối mà có người đau nhói
Dẫu mê em trải thảm nỗi đau
Cho một người ngồi nhặt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét