NGẮM MƯA ĐÊM
NGUYÊN LÊ HẰNG
Em nắm tay anh trên phố
nghe tiếng cục cù
Những chiếc đèn đêm pha màu phố xá
Không giấu nổi một tình yêu đêm
Mùi hoa Dạ Hương bay hoang
gọi một cơn mưa rào về phố
em cùng anh về chỗ trú
dưới hiên nhà mình
Mùi hương tan trong mưa mong manh
Chỉ rõ nhất là cơn gió dựa vào tán lá
Khùa xao xác những tiếng trong đêm
Bầu trời còn đám mây đen chứa nước
Thả xuống con đường nỗi nhớ hàng cây
Không ánh đèn đêm, không xanh và đỏ
Lập lòe bóng con đom đóm
sau mưa trở về
Khóc tái tê khi lòng gặp bão
Anh nắm tay em chặt hơn nghe mưa tí tách
Từ cửa sổ nhà mình cùng ngắm mưa đêm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét