CON ĐƯỜNG XƯA
NGUYỄN LÊ HẰNG
Trông em khô khát như con sói
Có cần đôi tay anh chỉ đường quay lại
Ven đường mùa Xuân gặp người đi lạc
Lối về cây thật khác ngày xưa
Trông em bức voan anh đã hững hờ
Năm tháng cũ không còn trong em nữa
Chỉ còn đam mê như đốm lửa
Nhen lên từng ngày khi khao khát anh
Con đường xưa mình bước đi
Ánh sáng chênh vênh theo từng vách núi
Tiếng gà gáy không kể giờ lải nhải
Em theo đường mòn mải miết mùa nương
Anh đã hóa những con đường
Số phận chúng mình theo cánh rừng nỗi nhớ
Nguyên sinh những loài hoa trong em hồng tươi sắc lạ
Ủ ấm con đường vun những luống say mê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét