Vấp vào nỗi nhớ
Thơ - Nguyễn Lê Hằng
Em vấp vào nỗi nhớ
Ngã nhào chiều hoàng hôn
Thế gian sao nhiều chuyện
Cứ ngắm nhìn vệt đau
Em vấp phải nỗi đau
Của con đường đầy sẹo
Vấp phải thời gian cũ
Đong đưa chùm hoa nâu
Vấp vào nắng, vào gió
Mới biết không yếu mềm
Đời như trang sách cũ
Mở ra thấy thật hiền
Em vấp vào ký ức
Gặp mình rất mong manh
Con đường đi gian khó
Nút thắt luôn vờn tìm
Em vấp vào tình anh
Gỡ ra càng bị vướng
Em thành người thiếu nợ
Một mối tình không duyên
Thơ - Nguyễn Lê Hằng
Em vấp vào nỗi nhớ
Ngã nhào chiều hoàng hôn
Thế gian sao nhiều chuyện
Cứ ngắm nhìn vệt đau
Em vấp phải nỗi đau
Của con đường đầy sẹo
Vấp phải thời gian cũ
Đong đưa chùm hoa nâu
Vấp vào nắng, vào gió
Mới biết không yếu mềm
Đời như trang sách cũ
Mở ra thấy thật hiền
Em vấp vào ký ức
Gặp mình rất mong manh
Con đường đi gian khó
Nút thắt luôn vờn tìm
Em vấp vào tình anh
Gỡ ra càng bị vướng
Em thành người thiếu nợ
Một mối tình không duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét