LƯỚT QUA
NGUYỄN LÊ HẰNG
Chúng ta đã lướt qua số phận
Qua những con đường và thôi nhận ra nhau
Em đi đường của em và anh cũng thế
Cái chạm ngày nào giờ hóa mỏng manh
Ngược chiều trong dòng xe trên phố
Mình không nhận ra nhau và hình như rất thật
Gương mặt cũ giờ xanh xao đến lạ
Ta chẳng kịp chào đã bước qua nhau
Gương mặt em giờ anh không nhớ rõ
Những thứ em quen anh thành xa lạ
Mình có gặp tim không hề xao động
Ta đã lạ rồi với nỗi nhớ của em
Chúng ta đã lướt qua những buổi hoàng hôn
Lướt qua nhau và đã thành thân phận
Một chiều hoàng hôn sau cơn mưa ướt
Ta cùng trú một nơi còn không kịp chào nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét